Đỗ Hồng

Tự Tình Khúc Cuối Năm





Dòng thời gian chảy lên đồi vô tận
Mang ta về cùng đỉnh tuổi lao đao
Ta nhìn em bằng đôi mắt phía sau
Mong tìm lại những ngày vàng đã tắt

Đêm cuối năm nhìn vào gương soi mặt
Chợt ngậm ngùi, ta không phải là ta
Mùa xuân xưa dấu tích đã phai nhòa
Tình em đó thành dung nhan mờ ảo

Buông vó ngựa, ta về từ giông bão
Tìm một ngày yên tĩnh cuối trời đêm
Rượu tri âm chưa cạn hết nỗi niềm
Cùng đếm bước thời gian đêm chung thủy

Chuyến xe cuối chở ta qua phiền lụy
Về đêm nay ta nghiêng dốc tâm hồn
Cuộc rủi may vừa cạn túi càn khôn
Đêm tiếc nuối những ngày vui qua vội

Viên đạn cuối bắn vào đời gian dối
Em vì ta mang vướng tội ngây thơ
Nụ hôn xưa còn nợ tới bao giờ
Khi tình đã dần rơi theo tờ lịch

Tiếng hát em bay vào đêm trừ tịch
Tặng cho đời viên thuốc chữa thương đau
Đêm vì em bỗng tỏa rực muôn màu
Cho ta thấy con đường vui về sáng

 

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 25 tháng 3 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Tự Tình Khúc Cuối Năm"